tiệm cận đến vô cực
dũngpin
… tôi ngồi uống nốt tàn quanh
mùa khơi gợi nhớ cổ thành rong rêu
ngọn đèn bạch lạp vừa khêu
bóng tôi đổ xuống bóng chiều chênh chao
dợm nghe trong gió lao xao
lời tiên tri ẩn trong màu nắng phai
thoảng hương một chút huê nhài
bên dòng tịnh độ bóng ai đương thiền
tôi ngồi nhấp nháp. tôi riêng
giấc mơ phù phiếm tịnh miền vô ưu…
( 6/2020)
mặc niệm
dũngpin
… mai về mặc niệm cánh đồng
vì tui đã bỏ dòng sông lâu rồi
bỏ quê ra phố đứng/ ngồi
buồn đêm khóc mẹ bên trời giêng/ hai
bỏ rạ rơm, bỏ làng chài
nửa quê nửa chợ chen ngoài phố đông
đương không ngồi nhớ dòng sông
tự nhiên nước mắt từ lòng chảy ên
nhớ con đường đất không tên
nếp nhà nếp chợ chênh vênh kiếp người
nhớ con Năm nhớ thằng Mười
chăn bò núi cấm như hồi cổ nhân
chia phe giặc giả đôi lần
vài ba lóng mía cười rân cả trời
mai về tự trách mình thôi
cố nhân ơi! hỡi, đâu rồi cố nhân!
(6/2020)
với chiều
dũngpin
1
… chiều chiều nhớ vịt nấu tiêu
nhớ trâu hầm sả, nhớ nghêu luộc hèm
chai tiger điếu salem
giải cho cái nắng bên thềm hiện sinh
2
nhớ khô mực nhớ lẩu chình
mắm me mặn ngọt chua hình dung chua
nhớ ốc len ngào nước dừa
lương um rau ngổ nhớ cà dầm tương
3
chiều chiều lại nhớ mực nan
nhớ khô một nắng chiên giòn rụm. bây!
chiều chiều nhớ cháo cá khoai
với rau đắng đất húp hoài không thôi…
( 5/2020)
chiều chiều
dũngpin
… chiều chiều nghe nhạn kêu chiều
mùa đương chuyển dạ cho đau ruột ngày
ngọn nồm quất bỏng ngọn cây
nấu chiều nẫu cả ruột ngày thành tro
người xưa đâu lỡ chuyến đò
mà nay hóa đá mặc hồ tịnh nhiên
mùa trăng mấy độ ảo huyền
mà lòng đổ nát qua miền xa xanh
câu thơ phựt cháy trong tranh
người đâu huyễn mộng mà thành cố nhân
xa chẳng xa. gần chẳng gần
vô biên thì đã mộ phần tiếng chuông
người xưa đâu. có tích tuồng
trận mưa cười đã thêm giòn nhơn sinh
bây giờ u u minh minh
trái tim nhơn thế hóa hình muôn sao
chiều nay én liệng bờ ao
con chuồn huýt đực đậu vào mộng mơ…
( 5.2020)
huê gió
dũngpin
… dợm nghe trong gió vô biên
có hương huyễn hoặc tự miền rỗng rang
mấy đêm mưa ướt tiếng đàn
cung buồn vỡ trận hợp tan đáy chiều
ngọn trầm tịnh giữa tịch liêu
nghe hồn ươm nụ mỹ miều bay lên
sen tàn trong cõi mông mênh
say men diệu vợi ẩn tình tự xưa
mấy trăng đong đổ thì vừa
một ao thiên cổ mà thưa tiếng ngày
đáy chiều vỡ một trùng vây
xác lòng tan tác bóng mây hải hồ
bấy giờ là mùa đương khô
hạn. miền Tây đồ. nắng gió nồm loang…
( 5/2020)
huê nắng qua vườn chiều
dũngpin
… xâu ngày một chuỗi buồn tênh
tiếng con tu hú nện lên phố gầy
nắng loang qua khúc sông đầy
nỗi buồn trầm mặc chiều xây xát hồn
trăng về cởi áo qua truông
trắng chiều huyễn mộng một vuông yếm đầy
đục chàn đẽo giũa trám trây
cho tròn trịa đấy cho đầy đặn duyên
tôi về gom hết truân chuyên
mở hòm dị mộng cột niền thả trôi
tưởng là sóng dữ luân hồi
tưởng là vô hạn định rồi là xong
ai dầu bão tụ chiều đông
quật đời em ngã vào dòng phôi phai …
( 4/2020)
rong rêu
dũngpin
1
binh… boong… chuông đổ xuống ngày
mái đình cong vút u hoài tiếng tiêu
dòng sông trôi trong cô liêu
lời kinh sám hối xuống chiều mà xanh
2
con đường tịnh độ loanh quanh
núi nghiêng bóng núi dỗ dành trăng sao
mùa đi qua thu hanh hao
tiếng ngày chạm xuống đáy vào thiên lâu
3
gió hiền thơm hương huê cau
tàn mây rụng trắng mái đầu cao xanh
bon sai ép dáng qua mành
lòng người chay tịnh hóa thành rong rêu…
( 6/2020)
rồi ngày xưa xa ấy
1
… một ngày nếm đủ mùi đời
ta về với cỏ để phơi phóng mình
2
một ngày ta lại tái sinh
như là thảo mộc vươn mình mẩy thơm
3
một ngày không sớm không hôm
không buồn không tủi không cơm áo gì
4
một ngày đến. một ngày đi
cao xanh vẫn cứ xanh vì cao xanh
5
ngày trầm khúc. ngày thanh thanh
ta về mông muội dỗ dành xưa sau…
( 6/2020)